Ngay từ thời xa xưa, ông bà ta đã nói đến những người đàn ông có tướng râu quặp, nổi tiếng “nể vợ” qua câu ca dao quen thuộc:
Làm trai rửa bát, quét nhà
Vợ gọi thì “Dạ, bẩm bà, tôi đây!” hay tình cảnh thất thế của một đấng quân tử:
Còn thời cưỡi ngựa bắn cung,
hết thời xó bếp cầm thung bắn ruồi.
hoặc tâm trạng chán chường của người vợ chê chồng:
Chồng ai đi ngược về xuôi,
Chồng em ngồi bếp sờ đuôi con mèo.
Cho đến nay, những đàn ông dân tộc “sơ vơ” (sợ vợ) đã tăng dân số đáng kể, họ không chỉ xuất hiện trong ca dao dân ca, mà còn ở rất nhiều ban ngành đoàn thể, thuộc nhiều lứa tuổi và thành phần, từ nông thôn ra chốn thị thành, thậm chí phải kêu oan ở chốn công đường.
Và đến hôm nay tôi mới thấy được trường hợp đầu tiên gọi là vợ bạo hành đầy thảm thương. Theo lời kể thì điện thoại của anh chồng bị hết pin trên đường đi làm về không nghe máy được. Và sau đó có lẽ 1 số nguyên nhân dẫn đến anh chồng cũng về muộn 2 tiếng và hậu quả bị cào cấu, cắn xé không còn hình đàn ông nữa.
Có lẽ cùng với phong trào giải phóng phụ nữ, ngày nay đã xuất hiện nhiều “bóng hồng” trong các lãnh vực từng là độc quyền của phái mạnh, và họ chẳng hề thua kém “cánh mày râu” trong việc tấn công người khác giới.
Đúng là thời học sinh chinh chiến giáp lá cà chưa thua ai bao giờ mà về đối diện Long trảo thủ và Hàm cá mập là thất bại toàn tập .
Bình luận
Gì mà kinh quá vậy
Con gái mà đáng sợ vậy sao
12 bến nước chứ gì nữa
Kiểu gì cũng có lý do của nó
Gặp phải sư tử hà đông rồi